KNNTL - Số 112 – Bà Đỗ Thị Sự – Ngày 01/10/2013

Hành trình vượt qua nghèo khó của cậu học trò quê ở xã Tịnh Thọ gắn liền với những tờ vé số.

Nguyễn Ngọc Ninh (nói cách đây 4 năm): Bán vé số kiếm tiền để đi học, nếu không đi bán vé số thì chắc em nghỉ học.

Hình ảnh của 4 năm trước, lúc đó Nguyễn Ngọc Ninh chuẩn bị vào học 9. Buổi đi học, buổi bán vé số, cứ thế em đã nuôi ước mơ được đi học hết phổ thông. Và bây giờ, Ninh đã học lớp 12, ước mơ được bước chân vào một giảng đường đại học đang được Ninh viết tiếp trên những tờ vé số.  

Tại góc phố này, 4 năm trước chúng tôi đã gặp Ninh, em khác bây giờ về vóc dáng, còn cuộc sống mưu sinh không thay đổi dù đã 4 năm rồi.

Ngày 01/10/2013, Anh Trương văn Trung – Bí thư Đoàn Công ty Sữa Đậu nành Việt Nam – VinaSoy thăm và trao tặng 10.000.000 đồng cho gia đình Bà Sự

Ninh có có 3 anh em. Mẹ bị bệnh tâm thần phải ở bên nhà ngoại. Người cha thì bỏ quê đi biền biệt không về, 3 anh em cùng bà nội nương tựa nhau sống tính ngày, tính tháng.

Cách đây 4 năm, nhắc đến những đứa cháu có cha mẹ mà sống như trẻ mồ côi, bà Sự không giấu được niềm xúc động. Giờ tuổi già sức yếu, nghĩ đến 3 đứa cháu sống đời lam lũ, bà cũng không nén được lòng.

Bà Đỗ Thị Sự: Tội….không có bà nội thì làm sao nó làm nó ăn, nó đói thì đi kiếm kia kiếm nọ vất vả cuộc đời nó.

Đang mùa mưa. Ngoài vườn có rau dại. Những bữa cơm rau của những đứa trẻ thiếu bàn tay đỡ đần của cha mẹ. Cuộc sống kham khổ đã gần chục năm trời, bà nội thì đã già, cháu thì còn nhỏ dại, vậy mà việc học hành của các em chưa một lần bị ngắt quãng. Ninh và Hồng đều học trường THPT Sơn Tịnh 1, đứa em út Nguyễn Thái Hòa giờ cũng đang học lớp 6 ở quê.

Bà Đỗ Thị Sự: Quần áo họ cho thằng nhỏ, con lớn nẫu cũng cho quần áo đi học. Sách vở thì bà con chòm xóm cho. Ở ngoài xã vô cho lần mấy ram để nó đi học. Đi học đứa nào cũng được tiên tiến.

Bà trông là sống được ít năm nữa, đặng cho cháu bà nó học, ra trường như thế nào bà mừng, bà yếu đi thì cháu bà vất vả nữa.

Sớm mai đi học có bữa chế gói mì tôm ăn, có bữa đi đói. Nó học đến 11 giờ rưỡi, về đến nhà 12 h.

Thằng cu Hòa nó học cấp 2 còn nghỉ được nhiều. Còn thằng Ninh với bé Hồng  nó còn cố gắng học, nó nghỉ ít thôi, chủ nhật đi bán dưới thị xã một ít, bán dưới thị trấn. Nó học ban đêm nhiều, ban ngày thì lao động.

Bà tay bị thần kinh nó run, bà mổ mắt nên về nghỉ ,chứ bà còn bán ở Đà Nẵng. Bán ở Đà Nẵng gần, muốn về thì trưa lên xe chiều về tới nhà.

4 mảnh đời cơ cực sống dưới một mái nhà đại đoàn kết xây tặng. Tình cảm đùm bọc giữa bà với cháu, thành tích học tập được bồi dày lên mỗi năm là gia sản đáng quí trong một gia cảnh nghèo.

Các cháu bán ở thị xã, thành phố, còn bà nội ở ngoài đó đi bán là cầu Sông Hàn, tối lại vui lắm, đèn sáng rực, bà bán 10 giờ tối mới về.

Cả nhà đi bán vé số, bà nội bán vé số ở Đà Nẵng, những đứa cháu thì vừa buổi đi học, buổi bán vé số ở quê.

Nghị lực được rèn dũa trong gian khó đã thành nhựa sống nuôi dưỡng những đứa trẻ. Nhưng hiện giờ cuộc sống của 4 bà cháu đang lâm cảnh khó khăn hơn. Bà lại vừa mới ngã bệnh. Các cháu thì lên lớp lớn, bài vở phải cần nhiều thời gian, thu nhập vốn chỉ đủ gắng ngượng qua ngày của gia đình đang teo tóp dần. Ước mơ vào đại học của các em đang tuột xa dần.

Cả nhà 4 người đều đi bán vé số, nhưng bà Sự mới vừa phẫu thuật chữa mắt xong thì lại bị tai biến nhẹ. Cuộc sống như cứ thách thức đối với những nỗ lực của 4 bà cháu. Hai đứa lớn: Ninh và Hồng đang học cấp 3, cần rất nhiều thời gian cho việc học, nhưng các em vẫn phải vừa bán vé số, vừa đi học và lo thuốc thang cho bà nội.